Đại diện ban tổ chức cho biết, Bản dự thảo số 0 sửa đổi do Chương trình Môi trường Liên hợp quốc (UNEP) xuất bản vào tháng 12-2023, gồm sáu phần chính. Hầu hết các quan điểm từ những quốc gia thành viên và các tổ chức quốc tế trong phiên đàm phán trước, trong đó có Việt Nam đều thống nhất lựa chọn các lĩnh vực để thực hiện các giải pháp giảm ô nhiễm từ nhựa, bao gồm, danh mục hóa chất và polymer; các sản phẩm nhựa có vấn đề và cần tránh (bao gồm sản phẩm nhựa với tuổi thọ ngắn và nhựa dùng một lần), thiết kế sản phẩm, thành phần và tính năng của sản phẩm, sản phẩm thay thế không phải nhựa…
Ông Lê Ngọc Tuấn, Vụ trưởng Vụ Hợp tác quốc tế, Bộ TN-MT cho biết, Thỏa thuận toàn cầu về ô nhiễm nhựa, sau khi được thông qua, chắc chắc sẽ tác động trực tiếp đến ngành công nghiệp, sản xuất, các doanh nghiệp kinh doanh và cả người tiêu dùng ở các mức độ khác nhau, thậm chí sẽ thay đổi mô hình kinh tế về nhựa, từ khâu thiết kế, sản xuất, tiêu thụ và thải bỏ trên phạm vi toàn cầu. Việc chủ động, tích cực tham gia vào quá trình đàm phán, một mặt thể hiện trách nhiệm của Việt Nam trong nỗ lực chung toàn cầu để giải quyết ô nhiễm nhựa, mặt khác sẽ góp phần bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của Việt Nam trong tương lai.
Tại TPHCM, bà Nguyễn Thị Thanh Mỹ, Phó Giám đốc Sở TN-MT TPHCM cũng cho biết, từ năm 2012, TPHCM đã bắt đầu triển khai các chương trình truyền thông về công tác giảm thiểu sử dụng túi ni lông khó phân hủy, giảm thiểu sử dụng sản phẩm nhựa dùng một lần. Theo đó, thành phố triển khai thường xuyên và đồng bộ các chương trình nâng cao nhận thức về giữ gìn vệ sinh môi trường, hạn chế sử dụng nhựa một lần, phân loại rác tại nguồn. Để thúc đẩy tái chế, thành phố hiện đang triển khai phân loại chất thải rắn sinh hoạt theo hai nhóm, tiến tới triển khai phân loại theo ba nhóm theo lộ trình chung của Luật Bảo vệ môi trường 2020, với mục tiêu đến năm 2025 đạt 80% rác được phân loại tại nguồn.
Hội thảo cũng nhận được nhiều kiến nghị liên quan tới kế hoạch quốc gia hướng đến thực hiện khung ràng buộc pháp lý quốc tế đầy tham vọng trong chấm dứt ô nhiễm nhựa, kỳ vọng sẽ chính thức có hiệu lực từ cuối năm 2024 hoặc đầu năm 2025.
Cơ chế thực hiện EPR đã được đề cập như một công cụ hữu ích thu hút sự tham gia của các nhà sản xuất, thúc đẩy các giải pháp thay thế nhựa, thân thiện với môi trường, và khơi dòng các khoản đầu tư tiềm năng một cách hiệu quả để chống lại ô nhiễm nhựa, cũng như hỗ trợ quá trình chuyển đổi công bằng của lực lượng phi chính thức trong hệ thống quản lý chất thải nhựa.
Đồng thời, cách tiếp cận xuyên suốt vòng đời nhựa một lần nữa được nhấn mạnh, đòi hỏi sự đóng góp và hợp tác liên ngành liên lĩnh vực, từ công nghiệp, môi trường, thủy sản, nông nghiệp, du lịch, thông tin và truyền thông đến thương mại điện tử.