Viễn ca gồm 39 bài thơ được Nguyễn Tiến Thanh viết gần đây. Tuy chất tinh nghịch, ào ạt, phóng khoáng đã bớt đi, nhưng bù lại, tập thơ thêm sự giàu có về chiều sâu suy tưởng, khác lạ của ngôn ngữ và hệ thống thi ảnh.
Bằng liên tưởng và tưởng tượng, nhà thơ đã kết nối những sự vật, sự việc, tâm trạng đời thường mang tính chất cá nhân hóa với tất thảy những gì thuộc về phạm trù xa xôi, ảo diệu...
Nguyễn Tiến Thanh "khởi nghiệp" thơ từ phong trào thơ sinh viên ở các trường đại học Hà Nội cuối những năm 1980, đầu 1990 - những năm mà sự xám xịt của cuộc sống trong anh biến mất, chỉ còn thăng hoa của thơ ca và cảm xúc ngất ngây bùng nổ mỗi khi các đêm thơ ký túc xá khai cuộc.
Nhiều bài thơ Nguyễn Tiến Thanh viết trong thời gian này vẫn có người đang thuộc nằm lòng. Và tinh thần của chúng – say đắm lãng mạn lẫn ngông cuồng phá cách – qua quãng cách thời gian mấy chục năm, chừng như còn hắt ánh hồi quang đến tận bây giờ.
Tác giả tâm niệm, thơ là hình thức sống, một nơi náu trú của cảm xúc. Anh không chủ trương cách tân thơ, thậm chí còn nghiêng nhiều về cổ điển. Thế nhưng, đọc thơ anh luôn cảm nhận được sự mới mẻ - sự mới mẻ trong thơ của một người thơ không ngừng đào sâu tìm kiếm chính mình và không ngừng suy tưởng về những phương trời viễn mộng.
“Viễn ca là chặng đường con người phải đi qua trong hành trình số phận của mình. Trên hành trình đó bắt gặp nhiều phong cảnh, tôi chỉ ghi lại những cảnh đó bằng ngôn từ và cảm xúc. Trong hành trình cuộc sống, mỗi bước đi đều là sự đổi mới, thơ cũng vậy, mỗi bài thơ là sự tiếp nối của cảm xúc và liên tưởng khác nhau”, Nguyễn Tiến Thanh chia sẻ.
Tại buổi ra mắt tập thơ, Chủ tịch Hội Nhà văn Việt Nam Nguyễn Quang Thiều bày tỏ sự bất ngờ. Ông kể: “Chúng tôi cùng sinh hoạt trong câu lạc bộ thơ từ khi Thanh còn là sinh viên. Khi đọc Viễn ca, nó làm tôi có 2 bất ngờ. Tưởng Tiến Thanh làm quản lý sẽ quên thơ ca, vậy mà một ngày mùa thu, anh lại xuất hiện trở lại trong một tinh thần khác, một giai đoạn và nhịp điệu khác. Viễn ca có nhiều bài thơ lục bát, khiến tôi nghĩ tới hình ảnh cây trầm, lá vẫn vậy, cây vẫn vậy nhưng trong ruột cây làm nên hương trầm tích lũy. Thơ Tiến Thanh giống như vậy. Anh đi qua cuộc đời này, những buồn vui, cảm hứng, với con mắt mở rộng để nhìn đời sống này, mang lại cho anh những trải nghiệm, tích lũy".
Nhiều bạn bè khi đọc thơ Nguyễn Tiến Thanh trước kia, đón nhận tập thơ này với sự bất ngờ và có sự chiêm nghiệm.
Thi ca có nhiều con đường, Tiến Thanh chọn con đường đi ngầm trong đời sống và đến ngày hiển lộ ra. Viễn ca vẫn chứa đựng sự run rẩy của thơ ca song đầy tính triết lý của đời sống này.