Chuyến đi ý nghĩa
Trên chiếc xe được trang bị gọn gàng nhưng đầy đủ vật dụng cần thiết cho chuyến đi của Dương, có một món đồ gây chú ý, đó là chiếc thùng rác nhỏ với dòng chữ “Đi không rác”. Dương cho biết, một hành động nhỏ, một dòng chữ nhỏ, nhưng anh mong muốn nó có tác động đến mọi người. Anh cũng hy vọng có thể góp phần thay đổi suy nghĩ của mọi người thông qua hành động chở một thùng rác trên hành trình từ TPHCM ra Hà Nội. “Mọi thứ em làm đều đơn giản. Vì hành trình dài nên không có điều kiện và thời gian để làm nhiều hoạt động lớn liên quan đến môi trường”, Dương chia sẻ.
Nếu chuyến đi xuyên Việt đầu tiên, Dương đã quyên góp được hàng ngàn tập vở cho trẻ em nghèo hiếu học, thì lần này Dương kêu gọi trên trang cá nhân sự đóng góp cho những em nhỏ đang điều trị và mổ tim. Số tiền quyên góp chưa quá nhiều, nhưng được em cập nhật đều đặn. Sau khi về đến Hà Nội, Dương sẽ tổng kết, tùy số tiền thực tế để lên phương án hỗ trợ cho một, hay nhiều hoàn cảnh. Khi được hỏi có phải bản thân đang đặt ra 2 mục tiêu khá tham lam, Dương cho biết: “Với 2 thông điệp, mọi người sẽ nghĩ em ôm đồm nhiều thứ. Nhưng em lại thấy ổn với những gì hành trình muốn chia sẻ. Chuyến đi như này rất lâu mới có một lần nên em muốn mang lại năng lượng tích cực, tình yêu quê hương đất nước đến mọi người, bạn bè”.
Có lẽ, với cả Dương và Hương, sự đồng hành cùng nhau trên chuyến đi này là điều vừa đặc biệt, vừa ý nghĩa. Cả hai cùng động viên, san sẻ những lúc khó khăn; cùng truyền tải thông điệp của chuyến đi tới những nơi cả hai đi qua và những người mình gặp. Hương kể, cô rất tâm đắc khi Dương bảo rằng “chị ơi chị, đừng bỏ nhau là được ạ” khi cô nói trong hành trình không tránh khỏi những lúc va chạm, cả hai sẽ cùng bỏ qua cho nhau để hướng tới mục tiêu chung.
Thử thách chính mình
Đây là lần thứ 2 sau 8 năm Trần Việt Dương lại quyết định đạp xe xuyên Việt. Năm 2014, khi vừa tốt nghiệp THPT, Dương đã một mình một xe đạp từ mũi Cà Mau đến địa đầu Lũng Cú, Hà Giang. “Sau 8 năm, em chưa một lần trở lại thủ đô Hà Nội. Em muốn đi dọc đất nước, nhìn lại những nơi đã qua, hồi tưởng về chuyến đi năm xưa và làm nhiều hoạt động ý nghĩa xung quanh chuyến đi” là lý do cho lần trải nghiệm thứ 2, khởi hành từ ngày 7-9.
Trong khi đó, chính Nguyễn Thị Hương thừa nhận, một cô gái đi phượt bằng xe đạp không chỉ là một quyết định mạo hiểm, mà còn là thách thức lớn. Hương cũng cho biết, ngay cả khi ngồi ở nhà cũng có thể tưởng tượng ra biết bao điều bất như ý ở phía trước. Nhưng là người lạc quan, cô vẫn có niềm tin vào sự yêu thương để thôi thúc lên đường.
Sau 17 ngày, trung bình mỗi ngày đạp từ 80-100km men theo cung đường biển, thay vì đi quốc lộ 1A, cả hai đã vượt đèo Hải Vân và có thể về đích sớm hơn lịch trình dự kiến ban đầu là 30 ngày. Có những tối, cả hai chọn ngủ trong nhà trọ, hay xin ngủ nhờ nhà người dân. Nhiều khi, hai bạn trẻ chọn cắm trại ở những nơi có địa thế đẹp, an toàn. Cả hai thừa nhận gặp khá nhiều may mắn trên suốt hành trình và tự biết cách bảo vệ chính mình. “Em cảm nhận được tình yêu thương chất phác từ ông bà, cô chú và trẻ nhỏ ở các vùng quê. Mọi thứ thật tự nhiên. Trong lòng mình có cảm giác yêu thương, khó tả lắm, chỉ có thể cảm nhận được thôi”, Hương cho biết.
Hương chia sẻ: “Đây là những thách thức đối với bản thân. Qua chuyến đi cực nhọc, em cũng rèn luyện được ý chí kiên cường, sức khỏe, sự kiên nhẫn, kết nối yêu thương giữa con người với con người, con người và thiên nhiên, có khoảng lặng riêng để chiêm nghiệm, học cách trân quý những hạnh phúc bé nhỏ xung quanh”. Dương cũng cho biết, để trui rèn những đức tính của bản thân, cho bản thân nhiều trải nghiệm, bài học quý giá nếu như không có một chút “hành xác” sẽ khó có được. Vì chọn du lịch khám phá, anh luôn muốn làm những điều ngoài sức của một người du lịch bình thường.
Nói về chuyện có bao giờ nghĩ đến bỏ cuộc, Hương cho biết, nếu nói không có là nói xạo, đặc biệt khi cả hai phải vượt những chướng ngại vật lớn. Nhưng khi nghĩ đến mục đích của chuyến đi và những trải nghiệm, cô tự quyết tâm và nỗ lực hơn. Còn với Dương, nếu có vất vả, đuối sức, hít thở thật sâu, nghỉ ngơi một chút rồi lại đi tiếp và luôn đón nhận mọi thứ đến với bản thân mình. |