
Điều này rất cần thiết để tháo gỡ áp lực, nhất là với các thủ tục chứng thực vốn đòi hỏi trả kết quả trong ngày nhưng không nhất thiết phải do Chủ tịch hay Phó Chủ tịch UBND cấp xã trực tiếp ký.
Để phát huy hiệu quả nghị quyết, các địa phương đã xác định rõ những việc có thể ủy quyền, bắt đầu từ các thủ tục đơn giản, ít rủi ro, như chứng thực bản sao từ bản chính. Điều đó tạo điều kiện để địa phương chuẩn bị kỹ hơn về nhân sự, đảm bảo chuyên môn sâu rồi ủy quyền các nhiệm vụ phức tạp hơn.
Ủy quyền không phải chia nhỏ trách nhiệm mà là để chia sẻ quyền hạn hợp lý, giúp lãnh đạo cấp xã có thêm thời gian cho những công việc lớn hơn, như hoạch định phát triển địa phương, giải quyết các vấn đề dân sinh, tăng cường giám sát quản lý xã hội. Khi công việc được san sẻ đúng nguyên tắc, chính quyền cơ sở sẽ được tạo cơ hội để thật sự gần dân, phục vụ dân hiệu quả.
Dù vậy, ủy quyền không đồng nghĩa với “thả nổi”. Mọi chữ ký thay mặt Chủ tịch UBND cấp xã đều phải được kiểm soát, lưu vết, định kỳ báo cáo và được giám sát chặt chẽ. Cùng với đó chú trọng đào tạo nghiệp vụ, nâng cao ý thức trách nhiệm và đầu tư trang thiết bị, phần mềm quản lý hồ sơ điện tử, chữ ký số, từng bước số hóa quy trình chứng thực, để công chức được ủy quyền thực hiện nhiệm vụ được giao một cách trôi chảy. Đặc biệt là thiết lập cơ chế giám sát, như kiểm tra định kỳ, công khai số liệu, tạo điều kiện để người dân phản hồi, góp ý. Sự minh bạch giúp duy trì và ngày càng nâng cao chất lượng phục vụ, giúp bảo vệ người thực hiện ủy quyền trước những rủi ro không mong muốn.