Một năm 2020 sắp sửa trôi qua với quá nhiều sự kiện tiêu cực, nhưng đó cũng là lúc ta nhận ra được nhiều chân giá trị mà cuộc đời ban tặng - những điều vốn bị lãng quên trong cuộc sống thường ngày: tình yêu Tổ quốc, yêu đồng bào; tình yêu cho gia đình, yêu bạn bè; yêu cả những người bạn không cùng quốc tịch nhưng luôn biết cách đùm bọc lẫn nhau.
Như tác giả Thích Nữ Nhuận Bình đã viết trong Nếu biết ngày mai rời quán trọ rằng: Đây là mùa sợ hãi, nhưng cũng là mùa để yêu thương!
Đó là cái cách sư cô nói về hạnh phúc thật giản đơn: “Thế nhân thường nghĩ hạnh phúc là điều gì đó thật lớn lao, thật cao xa và thật khó tìm thấy. Mấy ai hiểu hạnh phúc đến từ những điều bình dị nhất”.
Hay cách mà Thích Nữ Nhuận Bình dịu dàng khuyên nhủ con người sống chậm lại, quay ngược về bên trong bản thân mình để cảm nhận: “Khi có nhiều thời gian để quay vào bên trong, sống chậm lại, cảm nhận mọi thứ sâu hơn, tôi thấy cuộc sống này thật đẹp, nhưng cũng kịp nhận ra phận người quá mỏng manh. Sự có mặt của ta trong đời này là vô thường, giả tạm, nhưng cũng vô giá, đáng trân quý và cần có ý thức trong từng phút giây”.
Nếu bạn đang cảm thấy bế tắc và đau khổ trong cuộc sống thì hãy tìm đến Nếu biết ngày mai rời quán trọ. Tản văn đậm chất triết lý Phật giáo nhưng từng câu từng chữ mà tác giả gửi gắm trong trang sách lại mang tính chất sẻ chia nhiều hơn là giáo điều.
Qua những dòng tản văn nhẹ nhàng của Nếu biết ngày mai rời quán trọ, bạn sẽ nhận ra rằng đôi khi không phải cuộc đời này đau khổ, thế gian này rộng lớn, mà chính tâm trí con người quá phức tạp, chúng ta luôn nhìn cuộc đời theo cách chúng ta muốn, chính vì lẽ đó cùng một sự việc nhưng có hàng ngàn cách con người đón nhận khác nhau.
Vì thế, nếu như đời là một quán trọ ven đường, ta hãy cứ bình thản bước tới và tùy duyên đón nhận. Đây là tất cả những gì mà sư cô Thích Nữ Nhuận Bình muốn gửi gắm đến cho độc giả trong tác phẩm này.