Báo cáo về tình hình phòng chống bệnh lao tại TPHCM trong 2 năm 2016 và 2017, TS.BS Nguyễn Hữu Lân, Chủ nhiệm Chương trình phòng chống lao TPHCM, Giám đốc Bệnh viện Phạm Ngọc Thạch cho rằng, nhờ Dự án “Hướng đến Việt Nam không còn bệnh lao” (ZTV) đang thí điểm tại TP mà công tác phát hiện bệnh lao trong cộng đồng được tăng cường bằng các biện pháp như: lồng ghép mạng lưới xã hội, tầm soát đối với người tiếp xúc với người mắc lao, sàng lọc người nguy cơ…
Đặc biệt, việc trang bị các thiết bị chẩn đoán, phát hiện hiện đại, trong đó có 14 máy Gene X-Pert đã rút ngắn được thời gian chẩn đoán bệnh từ vài ngày xuống chỉ còn vài giờ, phát hiện ngay lao đa kháng thuốc giúp sớm khởi đầu điều trị lao và lao kháng đa thuốc.
Tuy nhiên, ông Nguyễn Hữu Lân cũng cho rằng, nguồn lực đầu tư cho nghiên cứu và công tác dự phòng, điều trị bệnh lao vẫn còn quá ít ỏi. Thực tế, dù ảnh hưởng đến sức khỏe người dân lớn hơn nhưng chương trình phòng chống bệnh lao lại được tài trợ ít hơn so với các chương trình khác như chương trình phòng chống HIV/AIDS và chương trình phòng chống sốt rét.
Do đó, ông Nguyễn Hữu Lân đề xuất, cần có hành động phối hợp hơn nữa giữa Chính phủ và các nhà tài trợ để đầu tư thêm cho công tác phòng ngừa, phát hiện và điều trị bệnh lao. Đồng thời có sự hợp tác chặt chẽ giữa chương trình phòng chống lao và chương trình phòng chống HIV/AIDS.
Phát biểu tại hội nghị, bác sĩ Nguyễn Hữu Hưng - Phó Giám đốc Sở Y tế TPHCM nhận định, vẫn còn 20% người mắc lao trong cộng đồng chưa được phát hiện và đây cũng chính là những đối tượng nguy cơ khiến bệnh lao tiếp tục lây lan ra cộng đồng, ảnh hưởng tới mục tiêu chỉ còn 20 người mắc bệnh lao/100.000 dân vào năm 2030.
Do vậy, bác sĩ Nguyễn Hữu Hưng cho rằng vấn đề là phải làm sao tiếp cận và phát hiện được 20% số người mắc này. Các quận, huyện cần thay đổi cách làm, chủ động hơn nữa trong việc đến tận từng nhà người dân để xét nghiệm, phát hiện lao. Đồng thời, tăng cường phối hợp công – tư trong việc điều trị bệnh lao, nhất là việc hỗ trợ các phòng khám đa khoa, phòng mạch tư nhân các phương tiện điều trị bệnh lao để họ có thể điều trị cho bệnh nhân một cách “tới nơi tới chốn”, hạn chế tình trạng bỏ trị, gây nên lao kháng thuốc.