Lục bát về quê nhà

Tranh: ĐỖ HỮU KHÔI
Tranh: ĐỖ HỮU KHÔI

1-

Quê nhà nhớ một ngọn dưa

Mẹ kho với cá, cá vừa vớt ao

Ngoài trời một trận mưa rào

Lúa chiêm lấp ló, cào cào bay cao

2-

Ngày xưa bắt cáy ngoài đồng

Bà cho vào vại phơi chừng dăm hôm

Rau lang cháu hái ngoài vườn

Chấm với mắm cáy bát cơm thòm thèm

Sau này khi cháu lớn lên

Nhớ tay bà xới cháu thêm bát đầy...

3-

Dù đi khắp bốn phương trời

Vẫn nhớ ngọn muống bò ngoài bờ ao

Dù đi tận đẩu tận đâu

Vẫn nhớ giếng nước cái gầu nằm bên...

4-

Nỡ nào "cắt nửa vầng trăng"

Nỡ nào lại chặt nhỡ nhàng câu thơ

Đêm qua trên cánh đồng xưa

Có người tát nước, trăng mờ nghiêng soi...

"Có lần em giận hờn tôi"

Lời trách ngày ấy suốt đời đa mang…

5-

Chị tôi đi lấy chồng xa

Tầm xuân vườn cũ nở hoa tưng bừng

Bà tôi trầu thắm môi son

"Ừ bà gắng sống, bế con chị mày..."

6-

Thứ nhất sợ kẻ có bùa

Thứ nhì sợ kẻ quê mùa hát hay

Ba đồng một mớ trầu cay

Hát hay mà lại lông mày nét ngang

Để ta nhớ lá diêu bông

Để ta đi nhớ người không nhớ mình

7-

Chị rằng thơ của em hay

Có cua có cáy luống khoai, cánh đồng

Em rằng tập viết đôi dòng

Để tặng các chị nặng lòng nhớ quê

Nhớ quê chị nhớ đường về

Mâm cơm, chiếu trải đầu hè ánh trăng…

Tin cùng chuyên mục