Đúng lúc nắng quắt quay thì mưa đổ
đường thành sông, người chen cứng như rừng
giữa biển sóng lũ lam và kham khổ
biết ai người chung nhịp đập rưng rưng...
đường thành sông, người chen cứng như rừng
giữa biển sóng lũ lam và kham khổ
biết ai người chung nhịp đập rưng rưng...
Minh họa: NGỌC THIỆN
Thôi đừng hỏi những điều không đúng lúc
bước chân đi còn ngoái lại kiếm tìm đúng lúc ấy ta nhận ra em thật ảo giữa đời như tăm cá bóng chim... Ừ tất cả chỉ là qua đường nhỉ vội vã đi vội vã đến từng giây ai từng nghĩ khoảnh khắc là tri kỷ ai trong ai trong duyên phận kiếp này… Đúng lúc muốn làm thơ thì cạn ý trời không trăng và phố xá không đèn em là ai và ta là ai nhỉ đúng lúc cần sao không thể gọi tên…