Theo cáo trạng, các doanh nghiệp kinh doanh vàng bạc nộp thuế dựa vào doanh thu kê khai. Lợi dụng việc này, Nguyễn Thanh Nga đã sách nhiễu, đe dọa bà Ngô Thị Ngọc (đại diện Công ty TNHH Vàng bạc Phương Anh, trụ sở tại quận 8) về việc kiểm tra doanh thu, điều chỉnh tăng thuế để yêu cầu bà đưa tiền.
Nhiều lần bà Ngọc bị Nga yêu cầu đến Chi cục thuế quận 8 (không có giấy mời, không lập biên bản). Tại đây, Nga đe dọa phải chung chi tiền, ra giá 15 triệu đồng/tháng và phải đưa một lần 6 tháng. Nếu không chi tiền, Nga sẽ cho kiểm tra tăng mức thu thuế với Công ty TNHH Vàng bạc Phương Anh.
Ngày 7-6-2016, tại bàn làm việc của Nga ở Chi cục thuế quận 8, bà Ngọc đã phải đưa Nga một bao ny-lông, bên trong có 100 triệu đồng. Khi Nga vừa nhận tiền thì bị cơ quan điều tra bắt quả tang. Xét thấy hành vi đưa tiền của bà Ngọc là do bị ép buộc; đồng thời bà đã nhận thức sai phạm, chủ động tố giác và cung cấp tài liệu để cơ quan điều tra kịp thời xử lý nên Cơ quan Cảnh sát Điều tra - Công an TPHCM không truy cứu trách nhiệm hình sự đối với bà và xử lý vật chứng, chuyển trả bà 100 triệu đồng.
Trong quá trình điều tra và tại phiên tòa sơ thẩm, bị cáo Nga không thừa nhận hành vi phạm tội của mình. Tuy nhiên, tại Biên bản phạm tội quả tang, bị cáo đã khai nhận: “Chị Ngọc đẩy một bịch ny-lông trắng chứa tiền qua mặt bàn làm việc của tôi, rơi xuống bàn làm việc”. Lời khai này mâu thuẫn với chứng cứ đã thu giữ, file ghi hình đã được giám định, thể hiện bị cáo đã cầm túi ny-lông màu trắng có chứa tiền, bỏ xuống bàn làm việc. Kết luận giám định của Viện Khoa học Hình sự xác định không tìm thấy dấu vết cắt ghép các hình ảnh trong video ghi hình vào ngày 7-6-2016 này. Điều này chứng minh lời khai không nhận tội của bị cáo tại Biên bản phạm tội quả tang và tại phiên tòa xét xử sơ thẩm là gian dối. Hội đồng xét xử cho rằng có căn cứ để xác định bị cáo đã dùng tay lấy túi hồ sơ chứa tiền để xuống bàn.
Hành vi lấy tiền của bị cáo thể hiện một cách tự nhiên, không hỏi túi hồ sơ này là gì. Điều này cho thấy bị cáo biết rõ bà Ngọc đến đưa tiền cho bị cáo, từ đó có đầy đủ cơ sở khẳng định bị cáo có hành vi chiếm đoạt số tiền của bà Ngọc.
Theo nhận định của hội đồng xét xử, hành vi phạm tội của bị cáo không những đã xâm phạm trật tự quản lý kinh tế của Nhà nước mà còn xâm phạm quyền sở hữu tài sản hợp pháp của công dân, gây ảnh hưởng đến uy tín và hoạt động đúng đắn của cơ quan Nhà nước – cụ thể là Chi cục thuế quận 8; vì vậy cần xử lý nghiêm để đảm bảo tính răn đe và phòng ngừa chung cho xã hội, đồng thời góp phần vào công cuộc phòng, chống tham nhũng của Đảng và Nhà nước.
Trong quá trình điều tra và tại phiên tòa xét xử sơ thẩm, bị cáo không khai nhận hành vi phạm tội, thể hiện bị cáo không có thái độ thành khẩn, không ăn năn hối cải, không nhận thức được hành vi sai trái của mình nên hội đồng xét xử không áp dụng cho bị cáo bất cứ tình tiết giảm nhẹ nào.
Từ đó, hội đồng xét xử tuyên phạt bị cáo Nga mức án 7 năm tù về tội “Lạm dụng chức vụ, quyền hạn chiếm đoạt tài sản”, bị cấm đảm nhiệm chức vụ liên quan đến lĩnh vực hoạt động thuế trong thời hạn 2 năm kể từ khi chấp hành xong hình phạt tù.
Trong quá trình chủ tọa phiên tòa công bố bản án, nhiều lần bị cáo la lối phản đối nội dung bản án. Sau khi phiên xử kết thúc, khi được dẫn giải ra khỏi phòng xử án, bị cáo Nga quay lại lớn tiếng la mắng bà Ngọc vì đã tố cáo hành vi phạm tội của bị cáo.